Đêm trắng Bắc Hà [Thơ]
Bắc Hà ơi, ta về mãi thương/ Đôi má lúm giấu nụ cười bẽn lẽn.
Bắc Hà ơi, ta về mãi thương
Đôi má lúm giấu nụ cười bẽn lẽn
Em địu gì trong gùi mây lem luốc
Bồng bềnh địu con, sữa ướt yếm đào
Gùi đem địu có sương núi chênh chao
Con say ngủ trong xôn xao phiên chợ
Mặt trời trốn vào hũ rượu hàng thắng cố
Mặt đỏ gay, như không say không về
Tôi đùa em, có rau nào đam mê?
Rau rừng thôi, em thốt lời chân thực
Mời anh nếm xôi, cầu vồng chín lục
Vừa chạm môi thơm dẻo chân tình
Đêm Bắc Hà ta thao thức riêng mình
Cao nguyên trắng cho dối gian hóa đá
Hồn nhiên lá rừng, xin đừng mặc cả
Sỏi đá thế gian, em mãi đóa chân tình
TRẦN HẢO